Không ngờ nó lại nhanh đến vậy!
Hắn không có cả thời gian để phản ứng, chỉ có thể mặc cho kiếm khí nện vào người mình, âm thầm cầu nguyện Vô Địch Kiếm Thể của mình sẽ có tác dụng.
Xoẹt!
Theo tiếng xé rách chói tai vang lên, Diệp Huyên bay vút về sau gần nghìn trượng, khi vừa dừng lại thì không gian bốn phía đã nứt vỡ, lan tràn đến hơn vạn trượng.
Cắm trước ngực hắn là một luồng kiếm khí.
Cơ thể Diệp Huyên cứng còng, sắc mặt đanh lại khi phát hiện hắn không thể hấp thu kiếm khí này.
Nhưng kiếm khí cũng không thể làm tổn thương hắn.
Nó có thể tiến vào cơ thể hắn, lại không gây hại đến hắn, mà hắn thì không hấp thu được nó.
Kỳ quặc vô cùng!
Bản thân Diệp Huyên cũng ngây ngẩn.
Chuyện gì thế này?
Giọng Diệp Tri Mệnh bỗng vang lên: “Kiếm khí này không đủ để tổn thương ngươi, nhưng ngươi cũng không thể hấp thu nó, chỉ còn một cách giải thích là vì thể chất Vô Địch Kiếm Thể của ngươi rất mạnh, nhưng sức mạnh ngươi lại không đủ để cắn nuốt nó. Chủ nhân của kiếm khí này, có lẽ cũng giống với Mộ Niệm Niệm, đã đạt đến trình độ tương đương chủ nhân ba thanh kiếm kia ở một phương diện kiếm đạo”.
Tương đương với họ?
Diệp Huyên khẽ cau mày, nhìn về phương xa. Trong trời đất này vậy mà vẫn còn kiếm tu mạnh đến vậy sao?
Im lặng một hồi, hắn mới chậm rãi rút kiếm khí kia ra. Xem kiếm khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324632/chuong-5134.html