Đáng nói nhất là hắn còn lấy được hai mươi sáu giọt Hoàng Tuyền Thánh Thủy, có thể giúp tăng cường thần hồn của người tu luyện lên rất nhiều.
Có nó, thần hồn của nhóm A La sẽ được thay đổi về chất.
Như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyên bấm ngón tay, để một giọt Thánh Thủy bay đến trước mặt Vô Tâm. Hắn ta tròn mắt: “Cho ta à?”
Diệp Huyên gật đầu.
Vô Tâm do dự: “Diệp huynh không sợ ta nhận món hời này rồi đi luôn sao?”
Hắn lắc đầu: “Ngươi sẽ không làm vậy”.
Vô Tâm hiếu kỳ: “Vì sao?”
Diệp Huyên nhẹ giọng: “Nếu ngươi là người như thế thì đã không bị nhốt ở Âm phủ đến hai vạn năm”.
Vô Tâm ngẩng ra, sau đó bật cười ha hả.
Vì sao hắn lại bị nhốt lâu đến vậy?
Vì không chịu đầu hàng.
Nếu năm ấy hắn ta chịu cúi đầu thì đã có thể thoát khỏi khốn cảnh, nhưng hắn ta không làm.
Một người ngạo nghễ như thế còn lâu sẽ làm ra loại chuyện kia.
Vô Tâm nhìn Diệp Huyên một cái, cười nói: “Diệp huynh yên tâm, Vô Tâm ta nhận chỗ tốt từ huynh, đời này sẽ cùng tồn vong với vũ trụ Ngũ Duy, nói được làm được!”
Nói xong, hắn ta thu Hoàng Tuyền Thánh Thủy về.
Dù sao trước mắt cũng không có chỗ nào để đi, chi bằng cứ ở lại Ngũ Duy.
Dù sao thì vị Diệp huynh này xem ra không tệ, đúng gu Vô Tâm hắn.
Chừng nửa giờ sau, một luồng khí tức mạnh mẽ bỗng phóng vút lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324483/chuong-4985.html