Kể từ sau khi tiếp nhận Kiếm Tông, Diệp Huyên bắt đầu dốc hết sức lực bồi dưỡng những kiếm tu nơi này.
Có thể nói, hiện nay họ là những người sở hữu chiến lực mạnh mẽ nhất vũ trụ Ngũ Duy, trừ nhóm A La.
Nhưng nếu so sánh với Đạo Đình thì vẫn còn quá yếu.
Bọn họ nhất định phải đạt đến Độn Nhất Cảnh, chỉ có khi ấy mới có thể miễn cưỡng đối đầu với Đạo Đình.
Mà để làm được điều ấy, cũng không khó khăn gì.
Diệp Huyên không chỉ cung cấp tài nguyên tu luyện mà còn chia sẻ Đạo kinh. Hơn nữa thiên phú của những kiếm tu kia không hề thấp, để đạt đến Độn Nhất Cảnh chỉ còn là vấn đề thời gian.
Rời khỏi Kiếm Tông rồi, Diệp Huyên đến tìm A Tửu và Tư Đồ.
Hắn ngồi trước mặt cả hai trong một gian phòng trúc, nói với A Tửu: “Sư tỷ, ta cần các vị ở lại”.
A Tửu cạn sạch rượu trong hô lô trên bàn: “Được”.
Nàng ta thật sự xem Diệp Huyên như sư đệ mình, tuy bản thân cũng biết hắn có thể là giả, nhưng nàng ta muốn tin là thật.
Tư Đồ lại hỏi: “Vì sao?”
Diệp Huyên không đáp mà đứng dậy rời đi.
Tư Đồ quay sang A Tửu: “Hắn có ý gì?”
A Tửu nhàn nhạt đáp: “Hắn biết ngươi sẽ ở lại”.
Tư Đồ ra vẻ khó hiểu: “Hắn dựa vào cái gì để tin chứ?”
A Tửu: “Nếu ngươi muốn đi thì đã đi lâu rồi”.
Tư Đồ im lặng.
A Tửu khẽ nói: “Hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324480/chuong-4982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.