Người đứng đầu Âm phủ trầm mặc.
Bạch Đế Tử cười nói: "Yên tâm, nếu Mộ cô nương ra tay, Đạo Đình ta tự khắc có người đến kềm chế nàng!"
Người đứng đầu Âm phủ trầm mặc một lát, sau đó quay đầu lại hô: "Mở!"
Vừa dứt lời, ở một vũ trụ khác, không gian nơi đó bỗng nứt ra, ngay sau đấy, vô số dòng nước đỏ như máu đột nhiên tuôn ra từ khe hở ấy!
Nước sông Vong Xuyên!
Khi nước sông Vong Xuyên đổ vào thế giới này, linh khí nơi đây bắt đầu biến mất với một tốc độ vô cùng khủng khiếp.
Nhìn thấy cảnh này, vô số cường giả Ngũ Duy đều biến sắc!
Ngoài ra, vô số âm linh ác hồn cũng bỗng tràn vào Dương gian, sau đó chúng bắt đầu điên cuồng cắn nuốt dương khí cùng sinh khí ở đây, Âm Dương nghịch loạn, Càn Khôn điên đảo!
Mộ Niệm Niệm ở phía dưới quan sát tất cả chuyện này với vẻ vô cùng bình tĩnh, một lúc sau, nàng ta đột nhiên nhìn về phía Diệp Tri Mệnh rồi cười nói: "Ngươi nhìn kìa, thế giới này loạn lạc biết bao nhiêu".
Diệp Tri Mệnh nhìn Mộ Niệm Niệm, hai tay siết chặt, không nói gì.
Lúc này, Mộ Niệm Niệm đột nhiên biến mất, phía chân trời, Diệp Huyên dừng lại, khi hắn xoay người thì Mộ Niệm Niệm cũng vừa khéo xuất hiện trước mặt hắn.
Nhìn Mộ Niệm Niệm sắc mặt đã trắng như tờ, Diệp Huyên vô cùng đau lòng, hắn nắm thật chặt tay nàng ta.
Mộ Niệm Niệm nhìn không gian bốn phía rồi khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324436/chuong-4938.html