Nhưng Diệp Huyên bỗng rống lên một tiếng phẫn nộ, cưỡng ép bản thân đứng dậy. Tay hắn mở ra, gọi kiếm Thiên Tru xuất hiện.
Hắn nhếch mép cười với Huyền Ung: “Ta có hai thanh kiếm!”
Vừa dứt lời, Thiên Tru đã bay ra nhưng lại không thể kết liễu Huyền Ung. Bởi không biết tự lúc nào, trước mặt ông ta đã xuất hiện một thú hồn đang ngoác họng gầm thét, chặn lại đường kiếm.
Nhưng thanh kiếm thứ ba lại xuất hiện trong tay Diệp Huyên.
Kiếm Linh!
Huyền Ung lập tức biến sắc.
Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên bỗng xuất hiện. Ông ta khoác khôi giáp đen tuyền, tay cầm trường đao, mắt lom lom nhìn Diệp Huyên. Một khắc sau, ông ta đã vung đao lao tới.
Ở vũ trụ Ngũ Duy, Mộ Niệm Niệm chỉ cong môi cười.
Bạch Đế Tử thì lại ngoái đầu nhìn phương xa, không biết đang nghĩ gì.
Đúng lúc người đàn ông lao tới, Huyền Ung bỗng la lên: “Dừng tay!”
Đối phương dừng lại, nhìn sang Huyền Ung. Ông ta chỉ chậm rãi nhắm mắt, nói: “Ta và hắn giao thủ công bằng, ngươi xen vào làm gì?”
Người đàn ông do dự: “Thần Tướng, mục đích của chúng ta lần này là…”
“Câm mồm!” Huyền Ung quắc mắt trừng: “Lui ra!”
Đối phương không dảm phản bác, lập tức lui sang một bên.
Huyền Ung nói với Diệp Huyên: “Trong cơ thể ngươi có một nữ kiếm tu, vì sao không gọi nàng ta ra?”
Hắn cười: “Ta và ông giao thủ công bằng, để người ngoài xen vào làm gì?”
Huyền Ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324420/chuong-4922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.