Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyên nhảy lên: “Sao ngươi lại đi theo ta?”
Hồ Lô Đại Tiên nói: “Ta không theo ngươi thì theo ai?”
Diệp Huyên do dự một chút, sau đó bảo: “Hay là ngươi trở về đi”.
Kỳ thật hắn rất muốn nói ngươi đừng dẫn thế giới Bà Sa ra đó nhé! Ông đây thật sự không trụ nổi!
Hồ Lô Đại Tiên nhanh chóng nhảy lên: “Không về! Không về!”
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Vì sao?”
Hồ Lô Đại Tiên tức giận bảo: “Về không có gì vui cả”.
Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Hay là ngươi tới Đạo Đình chơi đi”.
Hồ Lô Đại Tiên hơi tò mò: “Đạo Đình là đâu?”
Diệp Huyên nghiêm túc trả lời: “Là một nơi rất thú vị”.
Hồ Lô Đại Tiên đột nhiên nhảy vọt tới trước mặt hắn: “Loài người, có phải ngươi không muốn ta đi theo ngươi không?”
Diệp Huyên xoè hai tay: “Ngươi đi theo ta cũng vô dụng, ta không thường xuyên chơi, hơn nữa kẻ thù của ta rất đông, rất nguy hiểm”.
“Rất nguy hiểm!”
Hồ Lô Đại Tiên hào hứng nói: “Nguy hiểm là tốt, nguy hiểm mới thú vị! Ta sẽ đi theo ngươi!”
Diệp Huyên suýt thì ngất xỉu!
Hồ Lô Đại Tiên lại nói: “Loài người, ngươi có biết không, năm xưa là Tiên Tri cầu xin ta đi theo hắn đó!”
Diệp Huyên suy nghĩ một lát rồi hỏi: “Tiên Tri bảo ngươi đi theo hắn làm gì? Hay là nói hắn có bảo ngươi làm gì không?”
Hồ Lô Đại Tiên đáp: “Hắn bảo ta chơi”.
Diệp Huyên trầm giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324403/chuong-4905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.