Vô Tâm tức giận nói: “Ngươi to gan, rất to gan, ông đây chưa từng thấy ai to gan như ngươi! Nhưng mà, sao ngươi lại muốn lừa dối ta? Lừa ta thoát ra trước thời hạn? Ngươi có biết hay không, một tháng nữa là ta có thể rời khỏi Âm phủ rồi!”
Diệp Huyên thoáng nhìn Vô Tâm, hơi bất đắc dĩ: “Vốn dĩ ta cũng không có ý định gọi ngươi đi cùng, là ngươi gọi ta lại, sau đó ta hỏi ngươi có muốn giết ra ngoài hay không, vậy mà ngươi lại đồng ý rồi!”
Vô Tâm tức giận nói: “Là ngươi nói với ta ngươi là người Phá Đạo, ngươi nói trong Âm phủ này không có ai là đối thủ của ngươi!”
Diệp Huyên mở hai tay ra: “Ta khoác lác đấy! Tiền bối, chẳng lẽ ngươi chưa từng khoác lác sao?”
“Ta…”
Vô Tâm giận đến độ suýt nữa lăn đùng ra chết.
Lúc này, đột nhiên Diệp Huyên đi đến trước mặt Vô Tâm, hắn mở lòng bàn tay ra, trong lòng bàn tay hắn là một giọt nước màu xám tro.
Hoàng Tuyền thánh thủy!
Vô Tâm sửng sốt.
Diệp Huyên nói: “Tiền bối, ngươi bị nhốt nhiều năm như vậy, chắc chắn thần hồn bị thương nghiêm trọng, nào, mau uống vào đi”.
Vô Tâm nhìn Diệp Huyên, hơi không chắc chắn: “Cho ta?”
Diệp Huyên vội vàng nói: “Đừng nhìn nữa! Mau uống đi!”
Vô Tâm rất kích động, vội vàng cầm Hoàng Tuyền thánh thủy rồi uống vào, trong khoảnh khắc uống Hoàng Tuyền thánh thủy vào, một hơi thở linh hồn lớn mạnh từ trong cơ thể hắn ta cuồn cuộn xông ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324359/chuong-4861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.