Linh hồn và thể xác bị ăn mòn, mà hắn còn không thể sử dụng sức mạnh của mình để chống lại lực ăn mòn đó.
Trong con sông này, chỉ cần có chút xíu dao động sức mạnh, đều sẽ khiến hắn vạn kiếp bất phục.
Diệp Huyên cắn chặt hàm răng, bước từng bước xuống nơi sâu trong sông Hoàng Tuyền, mà bây giờ, ý thức của hắn lại dần trở nên mơ hồ.
Mỗi khi ý thức sắp mơ hồ, hắn sẽ cắn mạnh vào đầu lưỡi của mình, loại đau đớn kịch liệt này sẽ giúp hắn tỉnh táo hơn chút.
Trong tháp Giới Ngục, Diệp Tri Mệnh khẽ nói: “Có đáng không?”
Diệp Huyên không trả lời Diệp Tri Mệnh, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng xuống nơi sâu trong sông Hoàng Tuyền.
Khoảng một canh giờ sau, Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, mà giờ phút này, sắc mặt hắn đã trắng bệch, toàn thân run rẩy giống như đang co giật, nhưng trên mặt lại là phấn khởi.
Hắn xuống tới đáy rồi!
Không xa trước mặt hắn, nơi đó có một phù văn trận pháp khổng lồ, trung tâm phù văn trận pháp này có một cái lọ nhỏ màu xanh, mà trong lọ nhỏ kia chứa chất lỏng màu xám tro.
Diệp Huyên run giọng nói: “Tri Mệnh, kia chính là Hoàng Tuyền thánh thủy sao?”
Diệp Tri Mệnh im lặng một lát rồi nói: “Chất lỏng màu xám tro tượng trưng cho linh hồn và cái chết… đây chính là Hoàng Tuyền thánh thủy!”
Diệp Huyên đang định bước đến, nhưng dường như nghĩ đến điều gì, hắn vội vàng dừng lại.
Trận pháp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324351/chuong-4853.html