A Âm hơi giật khoé miệng: “Ai nói với ngươi siêu độ chính là muốn giết chết ngươi? Ngươi chưa từng nghe qua câu này sao? Phật độ chúng sinh, y nói muốn siêu độ ngươi là muốn siêu độ những nhân quả ác niệm không tốt trên người của ngươi, ngươi hiểu chưa?”
Diệp Huyên nhìn A Âm: “Vì sao ngươi không nói sớm?”
A Âm dang tay: “Tự ngươi không dừng lại!”
Diệp Huyên trầm lặng một lúc, sau đó nói: “Bây giờ làm thế nào đây? Ta hơi xấu hổ!”
....
Lúc này, Nam Tàng Bồ Tát đột nhiên cười nói: “Thực ra, ngươi nói đều không sai!”
Diệp Huyên nhìn về phía Nam Tàng Bồ Tát, Nam Tàng Bồ Tát nhẹ giọng nói: “Thế giới này có rất nhiều rất chỗ không hợp lý, ví dụ như Bỉ Ngạn Hoa vừa rồi ngươi nói...”
Nói đến đây, y thấp giọng thở dài.
Một bên, A Âm đột nhiên nói: “Nam Tàng Bồ Tát không cần tự trách, nếu không phải ngươi, hai vị kia sớm đã tan biến rồi!”
Nam Tàng lắc đầu: “Chúng ta đều biết vị Đạo Đình kia làm xằng làm bậy, nhưng không có ai nguyện ý đứng ra...”
Nói xong, y nhìn về phía Diệp Huyên: “Về điểm này chúng ta không bằng ngươi!”
Diệp Huyên cười khổ: “Hiện tại cô gái kia muốn trả thù ta!”
Nam Tàng hỏi: “Nếu cho ngươi cơ hội lựa chọn lại lần nữa, ngươi vẫn sẽ làm như vậy, đúng không?”
Diệp Huyên gật đầu.
Nam Tàng mỉm cười: “Rất tốt! Tiểu huynh đệ tuy rằng bị nguyên nhân tai ách cuốn lấy, nhưng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324341/chuong-4843.html