Chỉ cần khiến bọn nó cảm thấy nguy hiểm thì bọn nó lập tức sẽ rút lui.
Nhìn thấy những con chó dữ rút lui, Diệp Huyên lắc đầu: “Người còn không bằng chó!”
Diệp Tri Mệnh nhẹ giọng nói: “Có phải cảm thấy người vừa nãy rất ngu xuẩn?”
Diệp Huyên cười nói: “Đúng vậy”.
Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Trên thế gian, người ngu hơn hắn nhiều không kể xiết! Sẽ luôn có vài người, thích xem chuyện người khác giúp đỡ là lẽ đương nhiên. Lại không biết, thế gian này không ai nợ ai cả, người khác giúp ngươi, đó là tình cảm, bản thân nên tự mình cảm tạ”.
Diệp Huyên cười nói: “Đúng vậy”.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, lúc này, không có chó dữ nào đến làm phiền bọn họ, bọn họ đi rất thuận lợi, mà ngau khi bọn họ rời khỏi đỉnh Chó Dữ, Diệp Tri Mệnh đột nhiên dừng lại, nàng ta bà Diệp Huyên nhìn về phía cách đó không xa, cách bọn họ chừng mười mấy trượng, một đàn chó dữ đang đuổi theo một cô gái, cô gái khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, mặc váy dài trắng, tóc trắng xõa vai, sắc mặt tái nhợt, chính là một quỷ nữ!
Mắt thấy cô gái sắp bị đuổi kịp, Diệp Huyên đột nhiên chìa ngón tay, một luồng kiếm khí cực mảnh lập tức xuất hiện sau lưng cô gái, mà đám chó dữ kia thì liên tục lùi về sau, ánh mắt vô cùng khiếp sợ.
Những con chó dữ kia liếc nhìn Diệp Huyên và Diệp Tri Mệnh, sau đó quay người chạy đi.
Diệp Huyên nhìn cô gái không xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324323/chuong-4825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.