Diệp Huyên liền vội nói: “Mạnh Bà, cái này không liên quan đến ta nha, ta đâu có quen biết pháp tắc Đại Đạo chứ!”
Mạnh Bà nhìn Diệp Huyên đầy giận dữ, quát lớn: “Là ngươi đã dùng lời nói phá hoại tâm cảnh của ta! Phá hoại đạo hạnh của ta! Là ngươi! Chính là do ngươi!”
Diệp Huyên do dự một chút, sau đó nói: “Nếu bà nói như vậy, vậy thì bà cũng dùng lời nói phá hoại tâm cảnh của ta, phá hoại đạo hạnh của ta đi! Nào, làm đi! Ta tuyệt đối sẽ không phản kháng, bà chửi ta đi!”
“Khì khì!”
Diệp Tri Mệnh ở một bên đột nhiên không nhịn được mà cười phá lên.
Dùng lời nói phá hoại tâm cảnh và đạo hạnh của Diệp Huyên?
Nàng ta cảm thấy chẳng có ai có thể làm được!
Bởi vì tên này vốn không cần mặt mũi, không biết xấu hổ, một người không biết xấu hổ, ngươi muốn dùng lời nói đánh bại hắn? Đó rõ ràng là chuyện hoang đường viển vông mà!
Nghe được lời này của Diệp Huyên, Mạnh Bà giận tím mặt, bà ta đang định ra tay, thế nhưng bà ta lại phát hiện ra, bà ta đã không thể điều động được sức mạnh của pháp tắc Đại Đạo được nữa.
Lúc này, Mạnh Bà vạn phần kinh hãi, bà ta liền vội vàng nhìn về phía Diệp Huyên: “Công tử, ta đã đồng ý sẽ không giết ngươi, tại sao ngươi vẫn muốn hại ta ra nông nỗi này chứ?”
Diệp Huyên suy nghĩ một chút, sau đó nói: “Tiền bối, ta không muốn hại bà, chỉ là thảo luận với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324308/chuong-4810.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.