Mạn Châu cung kính hành lễ: “Cho dù như thế nào, đại ân của công tử, ta và Sa Hoa suốt đời không quên!”
Diệp Huyên cười nói: “Đi nhanh đi! Tìm một chỗ, sau đó sống một đời thật tốt. Ngày sau nếu có duyên, chúng ta lại gặp lại!”
Mạn Châu và Sa Hoa nhìn nhau, ngay sau đó, hai người đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyên, Diệp Huyên còn đang nghi hoặc, hai nàng trực tiếp hôn lên hai bên má của hắn.
Diệp Huyên sửng sốt.
Diệp Tri Mệnh nhìn cảnh trước mặt, không biết suy nghĩ điều gì.
Rất nhanh, hai cô gái rời đi.
Mà Diệp Huyên lại có chút ngơ ngác, hắn nhìn về phía Diệp Tri Mệnh, Diệp Tri Mệnh nhẹ giọng nói: “Đó là nụ hôn Bỉ Ngạn, cũng được gọi là nụ hôn chúc phúc, đó là lời chúc phúc của bọn họ với ngươi”.
Diệp Huyên chớp chớp mắt: “Vận khí của ta sẽ tốt hơn?”
Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Ta không biết, ta chỉ biết, nụ hôn Bỉ Ngạn cũng là nụ hôn chúc phúc, rốt cuộc có tác dụng hay không thì không biết được! Nhưng mà, ta cảm thấy bọn họ hôn ngươi, có thể chỉ đơn thuần có thiện cảm với ngươi!”
Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Vì sao nói như vậy?”
Diệp Tri Mệnh lạnh nhạt nói: “Bọn họ vì sao không hôn ta?”
Diệp Huyên: “...”
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Ngươi và Mục Sênh đã giao dịch gì với nhau?”
Diệp Huyên cười nói: “Một giao dịch nho nhỏ!”
Diệp Tri Mệnh nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Bất kể ngươi đã giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324297/chuong-4799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.