Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: "Ngươi gọi ta là Diệp cô nương được không?"
Diệp Huyên gật đầu: "Được thôi, Tri Mệnh!"
Diệp Tri Mệnh hít sâu một hơi, rất là tức giận.
Nhưng nàng ta có thể làm gì với người không biết xấu hổ như này được?
Diệp Tri Mệnh nhìn người gỗ nhỏ trong tay mình rồi cười lạnh: "Tay nghề kém quá đi mất!"
Nói xong, nàng ta cất hình nhân đi, sau đó biến mất ở giữa trường.
Diệp Huyên an bài xong chuyện tình ở vũ trụ Ngũ Duy thì lập tức dẫn Diệp Tri Mệnh đi đến Âm phủ.
Còn Đạo Tam Sinh thì hắn không dẫn theo, nếu dẫn cô nhóc đó đến Âm phủ thì mới thật sự xảy ra chuyện lớn đấy! Cô nhóc đó quá hận thù Âm phủ, nếu để nàng đến Âm phủ thì chắc chắn sẽ làm ra chuyện xằng bậy! Hơn nữa vũ trụ Ngũ Duy hiện tại cần một cường giả siêu cấp ở lại trấn thủ!
Trong tinh không mờ mịt, Diệp Huyên ngự kiếm tiến lên, bên cạnh hắn là Diệp Tri Mệnh.
Diệp Tri Mệnh nhìn tinh không phía xa, không biết đang nghĩ gì.
Diệp Huyên chợt nói: “Tri Mệnh, hình như cô rất rõ về âm phủ!”
Diệp Tri Mệnh liếc nhìn Diệp Huyên, hừ lạnh một tiếng: “Ngươi là muốn biết thân phận thật sự của ta thôi!”
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thật là rất hiếu kỳ!”
Vẻ mặt Diệp Tri Mệnh vô tình, không nói gì.
Thấy Diệp Tri Mệnh không nói, Diệp Huyên cũng không hỏi lại, hắn chậm rãi nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324276/chuong-4778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.