Diệp Huyên đột nhiên quay đầu nhìn về phía Đạo Tam Sinh cách đó không xa: "Tam Sinh, người đứng đó làm gì?"
Đạo Tam Sinh nhún vai một cái: "Không phải các ngươi đang nói chuyện với nhau à?"
Diệp Huyên cười nói: "Chúng ta nói chuyện chúng ta, ngươi giết chuyện của ngươi, chém chết hết tất cả cường giả Độn Nhất Cảnh ở đây, không lưu một ai".
Đạo Tam Sinh gật gật đầu, sau đó xông ra ngoài.
Trước mặt Diệp Huyên, thân thể của lão tăng đang ngày càng mờ đi, chiêu kiếm đó đã trực tiếp khiến lão ta thần hồn câu diệt.
Bây giờ lão ta chỉ như đang hồi quang phản chiếu mà thôi.
Lão tăng chắp tay trước ngực: "Diệp công tử, hôm nay ngươi gieo một nhân thiện, thì ngày sau có thể sẽ đổi lấy được một thiện quá".
Diệp Huyên cười nói: "Ta biết chứ, Phật gia ngươi vẫn còn cường giả siêu cấp, không nói những người khác, nghe bảo Âm phủ cũng có một vị cao tăng Phật gia của các ngươi. Nhưng chẳng sao cả, Diệp Huyên ta đã dám giết người, thì cũng đã chuẩn bị xong tâm lý bị giết rồi".
Lão tăng nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên bỗng cười bảo: "Đại sư, ông biết tại sao ta lại nói nhiều như vậy với ông không?"
"Không biết!"
"Ta vẫn nghĩ rằng ông sẽ nhận sai, nhưng ông lại không, không chỉ không nhận sai mà còn muốn dùng vị cao tăng Phật gia ở Âm phủ để uy hiếp ta".
Nói xong, hắn lắc đầu nở nụ cười: "Cho dù đến chết, ông cũng không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324270/chuong-4772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.