Trong mắt Diệp Huyên, dù là nhân nghĩa hay từ bi cũng phải tùy người.
Diệp Huyên hắn sẽ không làm kẻ ba phải.
Việc lấy ơn báo oán Diệp Huyên hắn không làm được.
Sau khi giết chết Di Tôn, Diệp Huyên lập tức dùng kiếm Trấn Hồn hấp thu hồn phách của ông ta.
Dạo này kiếm Trấn Hồn đã hấp thu được không ít linh hồn mạnh mẽ, bây giờ nó đã mơ hồ sắp đột phá.
Đạo Tam Sinh đột nhiên nói: "Nếu kiếm này của ngươi có thể hấp thụ linh hồn của Âm phủ chi chủ, nó nhất định sẽ thành thanh kiếm đứng đầu Âm phủ lẫn Dương gian!"
Diệp Huyên nhìn về phía Đạo Tam Sinh: "Âm phủ chi chủ?"
Đạo Tam Sinh gật đầu: "Đúng thế, linh hồn đó là một trong những linh hồn mạnh mẽ nhất Âm phủ, nó chắc chắn là món đại bổ với thanh kiếm này của ngươi".
Diệp Huyên trừng mắt nhìn: "Ta đánh thắng được Âm phủ chi chủ đó không?"
Đạo Tam Sinh do dự một chốc rồi nghiêm túc nói: "Ta nghĩ là các ngươi ngang sức đó!"
Ngang sức!
Diệp Huyên đi tới trước mặt Đạo Tam Sinh, hắn nhẹ nhàng vỗ vai Đạo Tam Sinh: "Cảm ơn ngươi đã tôn trọng ta! Chỉ là... Ngươi hãm hại người nhà như thế thấy có ổn không?"
Đạo Tam Sinh: "..."
Sau khi kiếm Trấn Hồn hấp thu xong linh hồn Di Tôn, Diệp Huyên dẫn Đạo Tam Sinh tiến vào vùng Cực Lạc.
Mà lúc này, vùng Cực Lạc đã bày trận sẵn sàng chờ địch.
Một lão tăng nhân xuất hiện trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324268/chuong-4770.html