Khương Vũ trầm giọng nói: “Bọn họ sẽ đi, ta hiểu bọn họ, vì đạt tới Độn Nhất chân chính, dù ngươi bảo bọn họ liều mạng bọn họ cũng chịu!”
Diệp Huyên gật đầu: “Sau khi đến vũ trụ Ngũ Duy, ta sẽ bảo người chỉ điểm cho ông!”
Khương Vũ vội cung kính thi lễ: “Đa tạ! Ta sẽ lập tức dẫn mọi người đến vũ trụ Ngũ Duy!”
Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.
Diệp Tri Mệnh bên cạnh Diệp Huyên chợt lên tiếng: “Ý tưởng không tệ!”
Diệp Huyên nhìn Diệp Tri Mệnh, nàng ta nói tiếp: “Những người này đều là những người đã đi tới điểm cuối, bây người ngươi cho bọn họ một con đường mới cũng giống như cứu sống bọn họ. Có điều ngươi phải hiểu một vấn đề, uy hiếp lớn nhất của ngươi và vũ trụ Ngũ Duy không phải Độn Nhất Cảnh, mà là Chứng Đạo Cảnh chân chính, chỉ cần hai Chứng Đạo Cảnh đến, một người giữ chân Mộ Niệm Niệm, một người còn lại đã đủ càn quét cả vũ trụ Ngũ Duy rồi”.
Diệp Huyên cười nói: “Ta cũng muốn đi kêu gọi cao thủ Chứng Đạo Cảnh nhưng không gọi được mà! Hay là Diệp cô nương giới thiệu mấy người đi?”
Diệp Tri Mệnh lạnh nhạt đáp: “Không có!”
Diệp Huyên cười to: “Nói mới nhớ, vì sao cao tăng kia lại đưa quyển Đạo Kinh thứ tư cho ta?”
Diệp Tri Mệnh đáp: “Có hai nguyên nhân, một là Đạo Kinh này ở lại vùng Cực Lạc sẽ mang đến tai hoạ cho vùng Cực Lạc. Nếu bây giờ vùng Cực Lạc có một quyển Đạo Kinh, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324248/chuong-4750.html