Thấy cảnh này, sắc mặt Diệp Huyên vô cùng nặng nề.
Áp đảo về cảnh giới!
Đây mới thật sự là áp đảo về cảnh giới!
Ở trước mặt cảnh giới thế này, tất cả pháp thuật thần thông đều vô dụng!
Diệp Huyên biết, dù hắn sử dụng võ học Đạo Kinh với Mộ Niệm Niệm, e rằng cũng sẽ bị áp đảo giống hệt thế này!
Mộ Niệm Niệm đã Chứng Đạo, nói theo một mức độ nào đó thì nàng ta đã không còn trong phạm vi của Đạo Kinh nữa rồi.
Mà nếu mình gặp phải cao thủ thế này, e rằng cũng không có khả năng đánh trả!
Cách đó không xa, Bồ Tát Văn Thiên nhìn chằm chằm Mộ Niệm Niệm, lúc này, ông ta mới cảm nhận được sự đáng sợ của nàng ta!
Chứng Đạo!
Dù chỉ cách một cảnh giới, nhưng nó lại khác nhau một trời một vực!
Áp đảo về cảnh giới, tất cả thần thông võ kỹ đều vô dụng!
Bồ Tát Văn Thiên chắp hai tay “Mộ cô nương thật sự là một người hiếm có!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: “Đại sư, lên đường bình an!
Bồ Tát Văn Thiên cúi người, một khắc sau, đầu ông ta bị chém đứt, máu tươi bắn khắp nơi.
Vào khoảnh khắc đầu của Bồ Tát Văn Thiên rơi xuống, một viên kim châu to bằng ngón cái bay ra.
Diệp Huyên hơi ngạc nhiên: “Niệm tỷ, đây là?”
Mộ Niệm Niệm cười giải thích: “Đây là kim đan Phật pháp của ông ta, người đời gọi là xá lợi, chỉ có cao tăng đắc đạo mới có thứ này!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324187/chuong-4689.html