Diệp Huyên lại hỏi: “Niệm tỷ, tỷ lợi hại như vậy, tương lai sau này, tỷ có thể đánh thắng cô gái váy trắng không?”
Mộ Niệm Niệm im lặng.
Diệp Huyên nhìn Mộ Niệm Niệm, đợi nàng ta trả lời.
Mộ Niệm Niệm cười khẽ: “Bây giờ ta đã có thể đánh thắng được nàng ta rồi!”
Diệp Huyên sửng sốt.
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên, cười nói: “Bây giờ ta giết ngươi thì chắc chắn nàng ta sẽ chết. Vì ngươi là chấp niệm trong lòng nàng ta, chỉ cần không còn chấp niệm, nàng ta cũng sẽ chết”.
Diệp Huyên im lặng.
Mộ Niệm Niệm nhìn hắn, nhẹ giọng nói: “Cố sống cho tốt, rất nhiều lúc, chúng ta không chỉ đang sống vì mình, mà còn là vì người bên cạnh chúng ta. Nàng ta làm rất nhiều chuyện vì ngươi, nhưng lại chẳng nói gì. Thời điểm thế này, ngươi nên sống tốt hơn, như vậy mới có thể xứng với những gì nàng ta bỏ ra”.
Nói xong, Mộ Niệm Niệm nhìn về phía cuối chân trời: “Ngươi suy nghĩ đi, nàng ta có tính tình như thế mà lại vì ngươi nhẫn nhịn biết bao nhiêu năm mới đi tìm người ta tính sổ… Ngươi là Phật trong lòng nàng ta, cũng là Ma trong lòng nàng ta”.
Diệp Huyên định đáp lời thì Mộ Niệm Niệm chợt lên tiếng: “Chúng ta đến rồi!”
Vừa dứt lời, không gian trước mặt bọn họ chợt thay đổi.
Diệp Huyên nhìn Mộ Niệm Niệm: “Có lòng tin không?”
Mộ Niệm Niệm nhìn về phía xa, hơi nhếch môi, cười tựa như một ác ma: “Ta tuyên bố, hôm nay Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324180/chuong-4682.html