Nói rồi, ông ta nâng một quân cờ trên bàn cờ lên rồi bỏ ra bên ngoài bàn cờ, nhẹ giọng nói: ‘Ông ta không còn bên trong bàn cờ, bản thân ta chính là biến số của bản thân, loại người này, về những chúng sinh bên trong bàn cờ thì ông ta chính là vô địch, bởi vì ông ta ở ngoài bàn cờ, không chịu trói buộc từ quy tắc bàn cờ. Còn ta, vẫn trong bàn cờ, vì vậy ông ta giết ta, một kiếm là đủ”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta cũng ở trong bàn cờ sao?”
Diệp Tri Mệnh liếc nhìn Diệp Huyên, nàng ta do dự rồi nói: “Trong lòng ngươi không biến số nào sao?”
Diệp Huyên: “…”
Ông lão áo trắng cười nói: “Người vẫn còn trong bàn cờ, nhưng, bây giờ ngươi đã quen thuộc với quy tắc bàn cờ, vì vậy, người trong bàn cờ sẽ có rất ít người ra tay với người. Nhưng, ngươi không hề vô địch, có hiểu không?”
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi!”
Ông lão áo trắng lưỡng lự rồi nói: “Còn có một lời, không liên quan đến võ đạo, cũng không liên quan Đạo Kinh, chính là một vào cảm ngộ của ta, hậu sinh ngươi có nguyện ý nghe không?”
Kẻ ngốc cũng biết lựa chọn thế nào!
Diệp Huyên vội nói: “Tiến bối mời nói!”
Ông lão áo trắng cầm một con cờ trong tay, khẽ nói: “Ta đã từng từ bỏ rất rất nhiều vì để tìm kiếm thứ gọi là đại đạo. Tình yêu, tình thân, tình bạn…. Những thứ này ta cũng từng có, nhưng sau này, ta lại vì thứ gọi là đại đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324147/chuong-4649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.