Diệp Huyên lắc đầu: “Nàng ta không nói với ta!”
Ông lão áo trắng khẽ mỉm cười: “Vậy ta cũng không lo chuyện bao đồng nữa!”
Diệp Huyên: “…”
Ông lão áo trắng khẽ nói: “Ngồi, chúng ta nói chuyện!”
Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó đi đến trước mặt ông lão áo trắng ngồi xuống.
Ông lão áo trắng ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời: “Các người là đến vì Đạo Kinh kia sao?”
Diệp Huyên gật đầu.
Ông lão áo trắng khẽ cười, sau đó lấy ra một cuốn sách màu đen đặt trên bàn cờ!
Nhìn thấy cuốn sách màu đen này, Diệp Tri Mệnh bên cạnh lấp tức nheo mắt lại.
Diệp Huyên liếc nhìn cuốn sách đen đó: “Đây chính là Đạo Kinh?”
Ông lão áo trắng gật đầu: “Đạo Kinh có tổng cộng chín trang, một trang là một quyển, ta đây là quyển thứ ba, biến số”.
Diệp Huyên nhìn ông lão áo trắng: “Biến số?”
Ông lão áo trắng gật đầu: “Sống chết toàn bộ sinh vật trên thế gian đầu là sinh theo biến số, chết theo biến số, vì vậy, không những toàn bộ sinh vật đều có hiện tượng sinh, lão, bệnh, tử, mà non sông đất trời cũng có biến hóa thăng trầm, thế giới tự nhiên cũng có thứ tự thời gian xuân, hạ, thu, đông, hoặc là lạnh, ấm, rét, nóng không ngừng thay đổi, về mặt thời gian mọi vật cũng không phải vĩnh hằng, không đổi, biến ảo mọi lúc, quá khứ đã qua, tương lai chưa đến, hiện tại đang biến đổi, mà tất cả những sự biến hóa này, sống chết đi ở đều là biến số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324145/chuong-4647.html