Cách đó không xa, Diệp Huyên càng lúc càng nhanh, dần dần, xung quanh xuất hiện từng luồng tàn ảnh, mà hơi thở kiếm ý quanh người Diệp Huyên lúc này cũng đã điên cuồng tăng mạnh!
Lúc này, hơi thở kiếm ý trên người hắn đã vượt xa Kiếm Tâm Tự Tại!
Không những vậy, trước mặt Diệp Huyên bỗng nhiên xuất hiện một con đường đá nhỏ…
Đường lại xuất hiện rồi!
Diệp Huyên đi theo con đường đá nhỏ, còn sau lưng hai người họ lại xuất hiện một vài hình ảnh, nhưng những tàn ảnh này không hề biểu thị gì, mà là đang bắt chước hắn.
Sau lưng Diệp Huyên, Diệp Tri Mệnh cũng đi theo.
Cứ như vậy, hai người đi hơn nửa canh giờ sau, Diệp Huyên lại dừng lại lần nữa, mà lú này, những tàn ảnh quanh người hắn đã biến mất, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, tiếp tục luyện từng chiêu một.
Lúc này, trong đầu hắn đã không còn nghĩ đến võ học từ của tàn ảnh vừa nãy nữa, mà hắn lại nghĩ tới toàn bộ võ học mà hắn đã từng học!
Bao gồm cả Nhất Kiếm Định Sinh Tử do cô gái váy trắng dạy hắn, cùng với thuật rút kiếm người đàn ông áo xanh đã dạy hắn.
Trong lúc hắn thể hiện lại những kiếm kỹ võ học trước đây từng học, thì những tàn ảnh kia không biết đã biến mất lúc nào.
Phía sau Diệp Huyên, Diệp Tri Mệnh cứ nhìn hắn như vậy.
Diệp Huyên thi triển những kiếm kỹ kia, nhất là Nhất Kiếm Định Sinh Tử và thuật rút kiếm trảm thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324142/chuong-4644.html