Diệp Huyên nhìn Tiểu Đạo, tại sao kiếm này lại có phản ứng?
Chẳng lẽ vị kiếm tu hùng mạnh kia đã tới đây?
Lần này, Diệp Huyên không còn do dự, hắn bước lên con đường đá nhỏ, khoảnh khắc khi hắn vừa bước lên con đường mòn, không gian xung quanh hắn lập tức trở nên hư ảo.
Lúc đó, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Cẩn thận!”
Diệp Huyên gật đầu, hắn chậm rãi đi về phía trước, lúc này, chợt xuất hiện những tàn ảnh trong không gian hư ảo xung quanh hắn.
Diệp Huyên nhíu mày, trong vô cùng nghi hoặc, ngay lúc đó những tàn ảnh kia bỗng chốc lại chuyển động!
Những tàn ảnh này vẫn chưa ra tay với Diệp Huyên, mà chậm rãi chuyển động theo quy luật, giống như đang biểu thị gì đó.
Ngay lúc đó, Diệp Tri Mệnh bỗng nói: “Dừng lại”.
Diệp Huyên dừng bước, Diệp Tri Mệnh nhìn xung quanh, sau đó khẽ nói: “Truyền thừa!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Truyền thừa?”
Diệp Tri Mệnh gật đầu: “Tập trung tĩnh khí, cẩn thận nhìn đi”.
Diệp Huyên gật đầu, hắn chầm chậm nhắm mắt lại, ngay sau đó, những tàn ảnh kia lại xuất hiện trong đầu hắn!
Mới đầu, Diệp Huyên cũng mờ mịt, bởi vì hắn căn bản không biết những tàn ảnh này đang biểu thị cái gì.
Diệp Tri Mệnh nhìn những tàn ảnh đó, ánh mắt dần dần trở nên nặng nề.
Diệp Huyên đang định thì thì Diệp Tri Mệnh lại lên tiếng: “Là một loại võ học cực kỳ cao thâm!”
Võ học cao thâm!
Nghe vậy Diệp Huyên khẽ chớp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324140/chuong-4642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.