Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyên, rất nhanh, cơ thể Diệp Huyên đã hoàn toàn mờ ảo, giống như là không tồn tại, vô cùng quỷ dị, mà xung quanh hắn, không gian nhấp nhô lẫn nhau tựa như gợn nước dập dờn.
Cứ tiếp tục như vậy khoảng mười lăm phút, Diệp Huyên bỗng nhiên hít sâu một hơi, hai tay hắn nắm chặt.
Ầm!
Trong phút chốc, khoảng trời sao trong phạm vi mấy vạn dặm rung lên kịch liệt, một hơi thở mạnh chấn động ra bốn phía tựa như thủy triều, cả trời sao run rẩy.
Độn Nhất!
Diệp Huyên hơi nhếch khoé miệng, giờ phút này, hắn đã thật sự đạt đến Độn Nhất, không cần nhờ vào Kiếm Vực.
Nếu nhờ vào Kiếm Vực, hắn phát hiện lực lượng của chính mình sẽ trở nên càng mạnh hơn!
Sự tăng lên của Kiếm Vực này thật sự là có chút đáng sợ!
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Diệp Tri Mệnh: “Đa tạ!”
Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Chỉ vừa mới bắt đầu thôi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Vừa mới bắt đầu?”
Diệp Tri Mệnh nhìn về phía Diệp Huyên: “Đối với rất nhiều người, ngươi đã đạt tới đỉnh! Bởi vì ngươi đã vượt qua phạm trù cái gọi là 'Đạo'. Nhưng là, đối với một vài sự tồn tại, ngươi chỉ vừa mới bắt đầu”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Những sự tồn tại nào? Ví dụ?”
Diệp Tri Mệnh nói: “Đại Đạo.”
Diệp Huyên nhíu mày: “Ta không phải đã chạy ra ngoài rồi sao?”
Diệp Tri Mệnh cười nhẹ: “Ngươi đúng là chạy ra rồi! Nhưng, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324130/chuong-4632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.