Nói đoạn, nàng ta chỉ vào mình: “Ngươi cảm thấy ta lợi hại không?”
Diệp Huyên vội vàng gật đầu: “Lợi hại, vô cùng lợi hại!”
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên: “Ta không muốn chọc vào nơi đó!”
Diệp Huyên trầm mặc.
Rất hiển nhiên, Âm giới gì đó này rất đáng sợ!
Mộ Niệm Niệm lại nói: “Nơi đó rất phức tạp, ta cũng hi vọng ngươi không có chuyện gì thì đừng có chọc vào nơi đó! Lúc cô gái váy trắng vẫn còn, ngươi chọc vào thì không sao, nhưng hiện giờ cô ta đã đi rồi, nếu dính vào nơi đó, ngươi sẽ bị giết chết đó!”
Diệp Huyên nở nụ cười: “Ta không chọc!”
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Trực giác mách bảo ta rằng, ngươi nhất định sẽ chọc vào”.
Diệp Huyên có chút không hiểu: “Tại sao?”
Mộ Niệm Niệm nói: “Trên người ngươi có nguyên nhân tai ách, càng là chuyện chẳng lành, thì ngươi lại càng dễ đụng phải. Nếu không biết thì còn tốt, nhưng vấn đề là giờ ngươi đã biết đến nơi đó ròi, vậy nên, theo suy nghĩ của ta, ngươi nhất định sẽ tiếp xúc với nơi đó, hơn nữa quá nửa là ác duyên!”
Diệp Huyên: “…”
Mộ Niệm Niệm khẽ nói: “Đúng là không để cho người ta bớt lo mà!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Niệm Niệm, tỷ lợi hại như vậy, tỷ có biết là ai đã tạo cho ta cái nguyên nhân tai ách này không?”
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: “Không biết!”
Diệp Huyên hỏi: “Có thể tra ra không?”
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyên: “Có thể!”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324087/chuong-4589.html