Lúc này, một cao thủ Độn Nhất Cảnh đưa mắt ra hiệu với Khương Vũ, Khương Vũ quay đầu nhìn về phía đám Diệp Huyên, vẻ mặt vô cùng đề phòng!
Hiện tại bọn họ đều bị thương nặng, nếu lúc này đám người Diệp Huyên ra tay, tình cảnh của bọn sẽ rất nguy hiểm!
Mà Diệp Huyên đột nhiên bấm tay một cái, hơn mười bình đan dược dừng trước mặt đám Khương Vũ: “Các vị, đây là thần dược trị thương, các vị trị thương trước đi! Các ngươi yên tâm, Diệp Huyên ta trước nay không làm chuyện giậu đổ bìm leo!”
Khương Vũ nhìn Diệp Huyên, không nói gì.
Diệp Huyên cười nói: “Các vị, ta thật sự sẽ không giậu đổ bìm leo, hơn nữa, trên người các ngươi cũng không có thư phòng, chúng ta ra tay với các ngươi, chẳng phải là để cho người khác khoái chí sao? Khương các chủ, ta cảm thấy, theo tình hình trước mắt, chúng ta là đứng trên cùng một con thuyền, ngươi nói phải không?”
Khương Vũ trầm lặng một lúc, sau đó nói: “Diệp công tử nói có lý!”
...
Khương Vũ không thù hận Diệp Huyên như Giáo hoàng, ở trong lòng ông ta, thư phòng mới là quan trọng nhất!
Mặc dù ông ta cũng cảm thấy Diệp Huyên là một mối đe doạ lớn, nhưng trước mắt điều quan trọng nhất là lấy được thư phòng, chứ không phải liều mạng với Diệp Huyên.
Đặc biệt là bây giờ Diệp Huyên còn liên thủ với Cổ Tự!
Đạo giới đã không còn ưu thế gì!
Khương Vũ cung tay làm lễ với Diệp Huyên: “Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/324062/chuong-4564.html