Diệp Huyên: “…”
Trương Văn Tú nhìn hắn: “Nói thật, ngươi có thể đến nói với ta, ta đã rất vui rồi. Còn một điều, ta ở bên ngươi, không phải vì ta cảm thấy ngươi là tiên sinh”.
Diệp Huyên cười nói: “Cái này ta biết”.
Trương Văn Tú gật đầu: “Ngươi đừng nói với phu tử! Nàng rất để ý đến tiên sinh, nhưng tiên sinh đã là quá khứ rồi, hơn nữa bây giờ nàng cho rằng ngươi chính là tiên sinh, thật ra cũng không sao, ngươi nhận được truyền thừa của tiên sinh, gánh vác nhân quả của ngài ấy, cũng dễ hiểu mà!”
Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ.
Không thể không nói, nhân quả của Tiên Tri cũng có tốt xấu.
Trương Văn Tú đang định nói tiếp, lúc này, nàng và Diệp Huyên đột nhiên cùng ngẩng đầu, sau trong tinh không, sáu hơi thở mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện, vì sáu hơi thở mạnh mẽ đó, tinh không lập tức sôi trào!
Đạo giới đến rồi!
Diệp Huyên đang muốn rời đi, lúc này, Trương Văn Tú giữ tay hắn: “Ta đi cùng ngươi!”
Diệp Huyên đang định lên tiếng, Trương Văn Tú lại lắc đầu: “Sống chết cùng nhau!”
Sống chết có nhau.
Đáy lòng Diệp Huyên ấm áp vô cùng.
Kể từ khi hắn quen biết Trương Văn Tú đến nay, tuy hai người không chung đụng cùng nhau nhiều nhưng tình cảm lại vô cùng chân thật.
Họ cũng không có quá nhiều lời mùi mẫn để nói, nhưng với Diệp Huyên, chỉ một câu “sống chết có nhau” đã đủ rồi.
Sau đó, hắn đưa Trương Văn Tú rời khỏi thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323934/chuong-4436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.