Nói xong, hắn đưa Tiểu U vào trong tháp.
Trong tháp có mấy người đại tỷ, Tiểu U ở bên trong có người bầu bạn cũng không đến mức quá nhàm chán.
Diệp Huyên xoay người nhìn về phía Thiên Mạt, Thiên Mạt lạnh nhạt nói: “Ta ở lại đây!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Sau khi Diệp Huyên rời đi, Thiên Mạt ở trong hiệu cầm đồ từ từ nhắm mắt lại.
Không cam lòng!
Nàng ta thật sự không cam lòng!
Bị Thiên Đạo phong ấn nhiều năm như thế, ai có thể cam lòng chứ?
Nhưng cũng đành chịu, người phụ nữ kia mạnh đến mức khiến nàng ta thấy tuyệt vọng!
Nàng ta đã là Độn Nhất, vốn cho rằng có thể đánh một trận với người phụ nữ kia, nhưng không ngờ vẫn sẽ bị giết chết trong nháy mắt!
Nghĩ tới đây, Thiên Mạt không nhịn được muốn mắng người!
Một Thiên Đạo đáng sợ như thế từ bao giờ chứ?
Như nghĩ đến điều gì, nàng ta đột nhiên nhìn theo hướng Diệp Huyên rời đi.
Thư phòng!
Ánh mắt Thiên Mạt dần trở nên lạnh lẽo, nhưng sau đó, vẻ lạnh lẽo đó trở thành không biết làm sao.
…
Diệp Huyên vừa trở về Vu tộc, Quan Âm đã tìm đến hắn.
Quan Âm nhìn Diệp Huyên: “Lão Lý đã xây dựng gần xong trận pháp kia rồi, bảo ngươi đi xem thử!”
Trận pháp Ngũ Duy!
Diệp Huyên hơi ngạc nhiên: “Nhanh thế?”
Quan Âm lắc đầu: “Còn có rất nhiều vấn đề cần giải quyết, bây giờ chỉ muốn ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323915/chuong-4417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.