Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Tại sao khi đàn ông và phụ nữ xảy ra chuyện này, lại cảm thấy phụ nữ luôn là bên chịu thiệt? Đàn ông chúng tôi cũng rất thiệt thòi có được không? Còn nữa, cô có biết rằng ta cũng là người bị hại không! Ta cũng rất oan ức đấy!”
Đột nhiên cô gái siết chặt hai tay, ngực phập phồng, rất dữ dội.
Tức giận!
Bởi vì tức giận nên thuốc trong cơ thể cô gái lại có tác dụng, vì vậy nàng ta lại nhào về phía Diệp Huyên.
Lần này, nàng ta ở phía trên, như một chiến mã tung hoành ngang dọc.
Lại trôi qua nửa canh giờ, cô gái mới dừng lại, nàng ta nằm sấp trên người Diệp Huyên, nàng ta nhìn Diệp Huyên chằm chằm, còn Diệp Huyên thì đẩy nàng ta ra, sau đó mặc quần áo xong xuôi thì chạy về phía xa.
Ở chỗ cũ, cô gái chậm rãi nhắm mắt lại, hai dòng chất lỏng trong suốt chầm chậm tràn ra nơi khóe mắt.
Diệp Huyên tìm đến chỗ Thiên Đạo Ngũ Duy, Mộ Niệm Niệm nhìn hắn cười nói: “Cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyên nhìn Mộ Niệm Niệm: “Ta muốn trở nên mạnh hơn, nhưng không muốn dùng cách này!”
Mộ Niệm Niệm đột nhiên vung tay phải.
Ầm!
Cả người Diệp Huyên lập tức bay ra ngoài, vừa bay đã bay ra xa cả vạn trượng, không gian những nơi hắn lướt qua đều bị chôn vùi từng tấc một.
Trong thoáng chốc, không gian trước mặt Diệp Huyên và Mộ Niệm Niệm cả vạn trượng lập tức biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323902/chuong-4404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.