Cô gái lại hỏi: “Người lấy cái gì để làm gốc?”
Diệp Huyên ngây người.
Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Người lấy đất trời làm nền tảng, ngươi ở thế giới này, chính là ở trong Đại Đạo, mà ở trong Đại Đạo thì phải dựa vào Trời ở đây, dựa vào Đất ở đây! Vừa rồi không phải là ta phá Kiếm Vực của ngươi, mà là đang phá nền móng của ngươi!”
Nói đoạn, nàng ta lấy ra một thanh gỗ: “Muốn bẻ gãy thanh gỗ này, cách tốt nhất chính là dùng lực từ giữa, nhưng thật ra có một cách hay hơn, có thể trực tiếp dùng đao, thay vì dùng tay, dùng đao so với dùng tay chẳng phải càng dễ hơn nhiều sao?”
Diệp Huyên trầm mặc.
Cô gái nói: “Bản chất, thật ra, rất ít người quan tâm đến bản chất của bản chất là gì! Cái gọi là một kiếm phá vạn pháp, chính là dùng phương pháp đơn giản nhất để giải quyết sự việc”.
Diệp Huyên trầm giọng đáp: “Ta là lấy kiếm niệm làm nền tảng…”
Cô gái ngắt lời Diệp Huyên: “Quả thật, Kiếm Vực của ngươi rất mạnh, bởi vì ngươi có kiếm niệm, thế nhưng, ta không hề nhắm vào kiếm niệm của ngươi! Giống như đánh rắn thì phải đánh dập đầu, nọc độc của rắn rất mạnh, vậy tại sao ngươi lại muốn dùng biện pháp cứng rắn và cố chấp để đối phó với nọc độc của nó chứ? Ngươi dùng một quyền nhắm vào nó, là nó đã chết rồi! Kiếm niệm của ngươi rất mạnh, nhưng ta không hề nhắm vào kiếm niệm của ngươi, bởi vì Kiếm Vực của ngươi là lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323826/chuong-4328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.