Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ta không biết! Nhưng lúc xuất kiếm, trong đầu ta thật sự có rất nhiều suy nghĩ”.
A Tửu ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói: “Có lẽ là kiếm niệm, nếu không phải kiếm niệm, ngươi đã không đỡ được một đao đó của Tư Đồ rồi. Nhưng ngươi chỉ mới lĩnh ngộ thôi, vẫn chưa hoàn toàn khống chế được, việc ngươi cần làm bây giờ là tịnh tâm hiểu rõ nó, khống chế nó trong tay!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Dứt lời, hắn ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu tịnh tâm ngưng thần, trong đầu là cảnh xuất kiếm trước đó.
Kiếm niệm!
Trên kiếm ý chính là kiếm niệm, có thể nói một khi nắm giữ kiếm niệm, kiếm đạo của hắn sẽ thăng hoa, khi đó, không chỉ có kiếm đạo, ngay cả Kiếm Vực cũng có thể trở nên mạnh hơn!
Cứ thế, thời gian từng chút trôi qua…
A Tửu quan sát Diệp Huyên chốc lát, rồi lặng thinh quay người rời đi.
Một giây sau, nàng ta đi đến bên bờ biển, cũng chính vào lúc này, Tư Đồ xuất hiện ở bên cạnh nàng ta.
Tư Đồ trầm giọng lên tiếng: “Ngươi thật sự muốn xen vào chuyện của hắn?”
A Tửu đăm chiêu nhìn vào từng con sóng nơi xa xăm: “Tư Đồ, ngươi sợ lắm hay sao?”
Tư Đồ cười lạnh: “Ta sợ ư? Đã có thứ gì từng khiến Tư Đồ ta phải sợ hãi?”
A Tửu xoay người nhìn thẳng vào Tư Đồ: “Ngươi cảm thấy vùng vũ trụ này còn có thể tồn tại bao lâu?”
Tư Đồ im lặng.
A Tửu nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323801/chuong-4303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.