Oanh!
Nhà trúc ầm ầm sụp đổ.
Đương nhiên Diệp Huyên không chết, hắn đã lùi lại cả trăm trượng, hắn nhìn cô gái đang đứng trước mặt mình.
Cô gái mặc váy đỏ, đôi môi đỏ như bôi máu tươi, trên vai vác một thanh đao, lúc này, nàng đang tò mò quan sát Diệp Huyên.
Thấy cô gái, Diệp Huyên thầm run rẩy, đây là cô gái dùng đao của đảo Trích Tiên!
Lúc này, cô gái lên tiếng: “Ngươi là ai?”
Diệp Huyên nhìn nàng: “Diệp Huyên”.
Cô gái nhíu mày: “Chưa từng nghe thấy, sao ngươi lại ở trong nhà trúc của A Tửu!”
Diệp Huyên vừa định trả lời thì nàng ta lại nói tiếp: “Mà thôi! Chuyện này cũng không quan trọng!”
Dứt lời, nàng ta đột nhiên vung đao lên.
Xoẹt!
Không gian trước mặt Diệp Huyên nứt ra, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, hắn vội vàng giơ kiếm lên đỡ.
Ầm!
Trong nháy mắt, hắn đã lùi lại cả nghìn trượng, lùi thẳng đến trên mặt biển, mà mặt biển trước mặt hắn xuất hiện một khe rãnh rất sâu, nước biển tách ra hai bên, dâng lên mấy trăm trượng.
Nét mặt Diệp Huyên nặng nề, cô gái này quá mạnh!
Nếu để đối phương chém mình một đao, chắc chắn mình sẽ không chịu nổi!
Xem ra còn phải nâng cao thân thể nữa!
Trong mắt cô gái ở phía xa lộ vẻ ngạc nhiên: “Ngươi vẫn chưa chết à!”
Diệp Huyên: “…”
Cô gái nhếch miệng cười: “Thêm một đao nữa!”
Dứt lời, nàng ta rút đao ra chém thêm phát nữa.
Vụt!
Một đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323797/chuong-4299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.