Một lúc sau, lão Cổ nhẹ giọng nói: “Tộc Âm Linh, rất mạnh!”
Rất mạnh!
Diệp Huyên gật đầu: “Kiếm Tông có thể đấu được với bọn họ không?”
Ánh mắt lão Cổ chợt loé lên chút cao ngạo: “Nếu giao đấu chính diện thì người Kiếm Tông ta không sợ bọn họ, nhưng bọn họ lui về bảo vệ Âm Linh giới, thì chúng ta không thể làm gì được. Âm Linh Giới kia rất phức tạp, bởi vì bên trong không hề có linh khí gì, sau khi kiếm tu Kiếm Tông ta bước vào căn bản không thể ở đó quá lâu, không có linh khí không hề ảnh hưởng gì đến bọn họ, nhưng lại cực kỳ ảnh hưởng đến chúng ta, hơn nữa, bên trong đầy rẫy âm khí và tử khí vô hạn. Sau khi đi vào, chúng ta còn phải dùng kiếm khí và kiếm ý tự thân mình để chống lại tử khí và âm khí kia, dưới tình hình đó, chúng ta không chỉ tiêu hao cực lớn,mà sức chiến đấu cũng bị mất đi nhiều. Cho nên, vài năm nay, chúng ta cũng chỉ có thể trấn thủ mà không thể hoàn toàn tiêu diệt bọn họ!”
Đột nhiên A Mục nói: “Năm đó Tông chủ Kiếm Tông có lẽ có thực lực tiêu diệt bọn họ, đúng không?”
Lão Cổ ngạo nghễ nói: “Đương nhiên! Với thực lực của Tông chủ, đừng nó là tiêu diệt một tộc Âm Linh, mà có một trăm cái tộc Âm Linh cũng không đáng ngại! Thực ra, lúc ban đầu khi ông ấy phát hiện ra tộc Âm Linh thì đã chuẩn tiêu diệt hoàn toàn, bởi vì tộc này quá đáng sợ! Mà ban đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323640/chuong-4142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.