Thiên Đạo cười nói: “Ngươi sẽ không làm, hoặc là nói, ngươi không thể kiên trì làm! Bởi vì ngươi thiếu trái tim của cao thủ! Ngươi không có quá nhiều khát vọng đối với biến mạnh, hơn nữa, ngươi thiếu một mục tiêu, mà thiếu mục tiêu chẳng khác nào thiếu đi động lực!”
Diệp Huyên nhìn Thiên Đạo: “Vì sao lại nói như vậy?”
Thiên Đạo khẽ cười, sau đó nói: “Có lẽ ngươi từng có lòng phấn đấu, nhưng bây giờ lòng phấn đấu đó của ngươi đã dần nhạt đi. Nói một lời không dễ nghe, ngươi đừng để bụng, nếu như không có cô gái váy trắng và Tiên Tri, còn có người đàn ông áo xanh phía sau ngươi, ngươi căn bản không thể đi đến bây giờ.”
Diệp Huyên trầm lặng.
Thiên Đạo lại nói: “Đương nhiên, cũng chính bởi vì bọn họ, ngươi mới có nhiều chuyện phiền toái như vậy, cho nên, nghiêm khắc mà nói, ngươi cũng coi như có năng lực. Nhưng so với những cao thủ chân chính trong trời đất, ngươi còn kém hơn rất nhiều! Ví dụ như A La bên cạnh ngươi, những nỗ lực năm đó nàng ta bỏ ra, ngươi không tưởng tượng được đâu.”
Diệp Huyên im lặng không nói.
Thiên Đạo nói tiếp: “Tâm tình của ngươi thật ra không tốt lắm. Cô gái váy trắng rời đi, không phải thật sự yên tâm về ngươi, mà là muốn tạo áp lực cho ngươi! Thử hỏi một chút, trận chiến lúc trước, nếu không có Kiếm Tông, không có Tiểu Đạo, không có A La, ngươi sẽ đối phó như thế nào? Ngươi có thể một mình giải quyết không?”
Diệp Huyên lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323595/chuong-4097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.