Diệp Huyên nhìn Thiên Đạo: “Ta không có ý tranh cái, chỉ là đơn thuần hỏi một chút”.
Thiên Đạo nhẹ giọng nói: “Con đường nàng ta đi đã quá xa!”
Diệp Huyên có chút khó hiểu: “Có ý gì?”
Thiên Đạo khẽ cười nói: “Nàng ta đã đi ra ngoài đại đạo rồi!”
Đi ra ngoài đại đạo!
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Độn Nhất?”
Thiên Đạo gật đầu: “Trước mắt chúng ta đã biết cảnh giới cao nhất của vũ trụ này là Độn Nhất. Độn Nhất chính là không ở trong đại đạo, không bị vận mệnh nhân quả trói buộc, đến được trình độ này, mới xem như là thật sự 'tự do' đi! Nhưng nàng ta bởi vì ngươi, lại nhảy vào! Đương nhiên, hành động này của nàng ta là phạm quy, nhảy ra xong lại nhảy vào, điều này là vô cùng không công bằng đối với những người vẫn trong quy tắc như chúng ta. Điều này cũng như là một đại học sĩ đến trường tư thục học cùng đám trẻ con vậy... không công bằng!”
Diệp Huyên: “...”
Thiên Đạo lại nói: “Nhưng nàng ta cũng có phiền toái của mình, mà phiền toái của nàng ta hẳn là có liên quan đến ngươi!”
Diệp Huyên nhẹ giọng nói: “Tiểu Đạo nói là nhân quả trên người ta!”
Thiên Đạo khẽ gật đầu: “Trên người ngươi có nhân quả vô cùng lớn, loại nhân quả không thuộc vũ trụ này”.
Diệp Huyên nhìn về phía Thiên Đạo: “Thiên Đạo cô nương, vì sao phải nói với ta nhiều như vậy?”
Thiên Đạo cười nói: “Không có nguyên nhân gì khác, coi như là nói chuyện phiếm”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323587/chuong-4089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.