Tiểu Đạo: “Vì hắn còn đáng sợ hơn Văn Điện ít nhất là mười lần”.
Thấy Diệp Huyên đang muốn mở miệng, nàng ta chặn trước: “Trở lại vấn đề chính. Chức trách của Văn Điện là tu bổ và cân bằng. Có một vài nơi vì nguyên nhân tự nhiên mà linh khí trở nên mỏng đi, họ sẽ đến đó để tu bổ nó lại. Ngoài ra, họ còn có rất nhiều chuyên gia về trận pháp, đã dựng nên rất nhiều trận pháp dùng để bảo vệ linh khí khắp vũ trụ. Lấy ví dụ về linh khí ở Vu Thành đi, dưới hoàn cảnh bình thường sẽ chỉ sử dụng được trong mười năm, nhưng khi có trận pháp và được sử dụng có chừng mực, thời hạn có thể kéo dài đến năm mươi năm!"
Nhóm Diệp Huyên không khỏi rúng động.
Tiểu Đạo nói tiếp: “Ở nơi đó cũng có một luật lệ vô cùng hà khắc: không một ai được làm hại đến Thiên Địa Chi Linh. Nếu có kẻ dám cả gan làm vậy sẽ phải chịu hình phạt vô cùng tàn khốc, cuối cùng sẽ bị tống vào chiếu ngục, trọn đời chịu nỗi đau nghiệp hỏa thiêu đốt”.
A Mục không khỏi hỏi: “Địa vị của Linh ở thế giới đó cao đến vậy sao?"
Tiểu Đạo gật đầu: “Rất cao là đằng khác, đến mức đáng sợ. Bởi vì Thiên Địa Chi Linh có thể hình thành linh khí, bồi bổ đất trời. Có thể nói, nếu không có Thiên Địa Chi Linh, việc cân bằng và duy trì linh khí là bất khả thi”.
Nàng ta nhìn sang Diệp Huyên: “Nếu nhóc con màu trắng đến Lục Duy thì sẽ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323565/chuong-4067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.