Sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi, vội vàng sử dụng khiên Thái Cực.
Oanh!
Trong nháy mắt, Diệp Huyên lùi xa mấy trăm trượng!
Hắn vừa mới dừng lại, mặt đất dưới chân hắn lập tức sụp xuống, cùng lúc đó, khiên Thái Cực trong tay hắn cũng xuất hiện vô số vết nứt!
Thấy cảnh này, Diệp Huyên sững sờ!
A Mục cũng ngây người!
Đây là khiên Thái Cực!
Bảo vật của Nhân tộc đấy!
Cứ thế bị đánh nứt luôn sao?
Cái quỷ gì vậy?
Diệp Huyên nhìn ngôi mộ kia, nét mặt vô cùng nặng nề.
Rốt cuộc là ai ở trong này?
Diệp Huyên và A Mục nhìn về phía ông lão trông mộ, ông lão nhún vai: “Ta cũng không biết là ai, dù sao cũng là người khác bảo ta trông chừng ở đây đến khi hắn tỉnh lại!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Ai bảo ông trông?”
Ông lão trông mộ nhẹ giọng đáp: “Một người đàn ông mặc áo xanh!”
Người đàn ông áo xanh!
Diệp Huyên ngây người, sau đó hỏi: “Là kiếm tu sao?”
Ông lão trông mộ vội gật đầu.
Diệp Huyên nhìn về phía ngôi mộ kia: “Hắn ta không nói với ông người trong mộ là ai à?”
Ông lão lắc đầu: “Hắn chỉ nói bên trong là một người thân vô cùng quan trọng của hắn, hơn nữa đừng nghĩ đến việc phá huỷ ngôi mộ này, không biết nhóc màu trắng và cô bé kia để thứ gì ở bên trong, chắc chắn rất nguy hiểm!”
Nhóc màu trắng!
Nét mặt Diệp Huyên trở nên hơi kỳ lạ, có khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323554/chuong-4056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.