Hắn nhàn nhạt hỏi lại: “Vì sao?”
Chân Long nổi giận: “Bọn chúng là do Thiên Đạo phong ấn!”
Diệp Huyên: “Thiên Đạo có nói không được thả ra à?”
Chân Long đớ ra một chút rồi nói: “Dù sao cũng không được!”
Diệp Huyên cười: “Ta cứ muốn thả thì sao?”
Chân Long nhìn Diệp Huyên, cơn giận ấp ủ muốn bùng lên trước khi nghĩ đến gì đó mà xẹp xuống.
Bởi vì nó nhớ ra thực lực hiện nay của người này hoàn toàn có thể chém chết nó.
Diệp Huyên đã đến Phàm Kiếm tầng hai, Luân Hồi Cảnh, còn có kiếm Thiên Tru trong tay, muốn phá giáp của nó cũng không phải việc khó.
Chân Long trầm giọng nói: “Nhân loại, một khi thả chúng ra, ngươi sẽ trở thành kẻ địch của Thiên Đạo”.
Diệp Huyên lại lắc đầu: “Sai rồi. Mong muốn của Thiên Đạo là gì? Là bảo vệ vũ trụ này. Ta dẫn dắt các Chính Thần chống lại Thượng giới, nàng ta không chỉ không giận mà còn vui nữa kìa”.
Chân Long lắc đầu: “Chức trách của ta là bảo vệ phong ấn Bất Chu Thần Sơn”.
Diệp Huyên bỗng cười: “Ta từng gặp Thiên Đạo, ngươi cũng vậy, nhưng ngươi lại không dám xuất hiện”.
Chân Long im thin thít.
Nó quả thật đã nhìn thấy Thiên Đạo,
Bởi vì trong thâm tâm, nó thật sự e ngại người phụ nữ đó.
Diệp Huyên cười: “Ta và Tiểu Đạo đều quen biết Thiên Đạo, chẳng lẽ nàng ta lại không biết chúng ta muốn làm gì? Nếu nàng ta xuất hiện không cho ta giải phong ấn trên giếng kia, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323523/chuong-4025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.