Nói xong, nàng ta lại nhìn Diệp Huyên: "Sau này có lẽ ta không thể ra tay giúp ngươi được nữa!"
Diệp Huyên cười: "Cứ yên tâm đột phá đi, ta sẽ tự chăm sóc tốt bản thân!"
A La khẽ gật đầu: "Bảo trọng!"
Nói xong, nàng xoay người đi về phía Hoàng cung Đại Hoang Quốc.
Chẳng mấy chốc, A La đã biến mất trong tầm mắt Diệp Huyên.
Diệp Huyên khẽ mỉm cười, sau đó xoay lưng rời đi!
...
Chỉ chốc lát sau, Diệp Huyên đã đến ngục tối Vô Biên.
Diệp Huyên vào trong hiệu cầm đồ, trong tiệm ngoài Tiểu Đạo ra còn có một ông lão.
Ông lão này chính là Tướng Thần.
Diệp Huyên liếc mắt nhìn ông lão, cười bảo: "Các hạ là người đã ngăn cản Tiểu Đạo cô nương?"
Tướng Thần đứng dậy, nhẹ giọng nói: "Đã đắc tội nhiều rồi!"
Diệp Huyên híp mắt lại, nhưng đúng lúc này, Tiểu Đạo bỗng nói: "Ông đi đi!"
Tướng Thần do dự một lát rồi bảo: "Tiểu Đạo cô nương, Diệp Huyên tiểu hữu, lần này là lỗi của lão hủ".
Nói xong, lão xòe lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn chứa đồ bay đến trước mặt Diệp Huyên: "Tiểu hữu, đây là thây khô lão hủ luyện chế mấy năm qua, tương đương với cường giả Chủ Tế Cảnh đỉnh cao, mong tiểu hữu nhận lấy, giải quyết cho xong đoạn nhân quả này!"
Diệp Huyên trầm mặc, nhưng Tiểu Đạo lại nhận lấy: "Đi đi!"
Tướng Thần hơi thi lễ, rồi lặng yên thối lui.
Tiểu Đạo ném nhẫn chứa đồ cho Diệp Huyên: "Lấy đi! Hai thây khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323515/chuong-4017.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.