Diệp Huyên cười nói: “Đúng vậy! Nhưng ta vẫn chưa đến Luân Hồi Cảnh!”
Luân Hồi Cảnh!
Nói đến đây, hắn chợt nhớ đến một chuyện, đó chính là Phần Mộ kia!
Hắn nhìn về phía A Mục, A Mục gật đầu: “Đợi lát nữa chúng ta đi tới Vu tộc, sau đó để ngươi đến Phần Mộ”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Nếu ta tiến vào Phần Mộ, e rằng có vài người sẽ không bỏ qua!”
A Mục gật đầu: “Đúng là thế, nhưng ngươi phải đi vào, nếu không rất khó để đạt tới Luân Hồi Cảnh! Nếu ngươi có thể đạt tới Luân Hồi Cảnh, thì Ác Ma Nhạn kia sẽ không thể áp đảo được ngươi!”
Diệp Huyên nói: “Nhưng ta hơi lo lắng!”
A Mục trầm giọng nói: “Ngươi cứ yên tâm đột phá, chuyện còn lại giao cho ta!”
Diệp Liên nhìn về phía A Mục: “Cô là?”
A Mục chớp mắt: “Ta là Đại tế ti của ca ca cô, hắn là Vu thị của ta!”
Diệp Liên nhìn về phía Diệp Huyên: “Vu thị?”
Diệp Huyên cười nói: “Vị này là Đại tế ti Vu tộc, nàng tên A Mục”.
Diệp Liên gật đầu.
Lúc này, A Mục cất lời: “Thật ra Diệp Liên cô nương có thể đạt tới Chủ Tế Cảnh!”
Nghe vậy, Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía A Mục: “Là sao?”
A Mục nhìn Diệp Liên: “Nền tảng của nàng vô cùng tốt, hoàn toàn có thể bức phá đến Chủ Tế Cảnh”.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “A Mục, nàng chỉ mới đến Luân Hồi thôi!”
A Mục cười nói: “Chủ Tế Cảnh và Luân Hồi Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323451/chuong-3953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.