Diệp Huyên trầm lặng.
Cô gái lại nói: “Ngươi là vu thị của Vu tộc, chính là người một nhà, hơn nữa, vu thị địa vị tôn kính, nếu vừa rồi ngươi vứt bỏ đám yêu thú kia, ai biết sau này ngươi có phản bội Vu tộc hay không? Nhưng ngươi đã không vứt bỏ đám yêu thú kia! Đại Tế ti của ngươi có con mắt không tồi!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thực lực của ta rất yếu!”
Cô gái cười nói: “Vậy thì đã sao? Ai quy định vu thị nhất định phải có được thực lực mạnh mẽ? Hơn nữa, thực lực không đủ, có thể tăng lên, nhưng nếu nhân phẩm không tốt, vậy thì rất khó tăng lên!”
Diệp Huyên do dự một lát, sau đó nói: “Nếu không, người đưa ta đi đi!”
Cô gái mỉm cười: “Ngươi có thể dựa vào năng lực của chính mình đi tiếp! Nếu ngươi đi ra khỏi con đường này, ngươi sẽ nhận được sự tôn kính của Vu tộc, đến lúc đó, Vu tộc sẽ tôn kính ngươi không phải bởi vì Đại Tế ti của ngươi, cũng không phải bởi vì thân phận vu thị của ngươi”.
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Ta vẫn là đi tiếp thôi!”
Cô gái cười nói: “Bảo trọng!”
Nói xong, nàng ta định rời đi, lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Người sau khi ra ngoài, có làm Đại Tế ti nữa không?”
Cô gái cười nói: “Ngươi đoán!”
Nói xong, nàng ta đã muốn biến mất tại chỗ.
Diệp Huyên thấp giọng thở dài, những điều đó đã không còn là thứ hắn có thể quản được!
Diệp Huyên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323434/chuong-3936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.