Cô gái trầm lặng một lát, sau đó nói: “Nàng ta nhìn xa hơn ta!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua cô gái: “Tiền bối, vì sao người lại bị nhốt ở nơi này?”
Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Có liên quan gì đến ngươi không?”
Diệp Huyên vội vàng nói: “A Mục nói với ta, ngươi là Đại Tế ti đánh nhau giỏi nhất trong các thế hệ, nói cách khác, trong Vu tộc hẳn là không có ai có thể đánh thắng người, nếu đã như vậy, cũng không ai có thể nhốt người, cho nên, nếu ta đoán không nhầm, tiền bối hẳn là đã tự nhốt mình ở đây!”
Cô gái nhìn thoáng qua Diệp Huyên: “Ngươi cũng thật thông minh!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối, vì sao người lại tự nhốt mình ở đây?”
Cô gái im lặng.
Diệp Huyên đi đến bên cạnh cô gái: “Không thể nói sao?”
Cô gái lạnh nhạt nói: “Không từ thủ đoạn!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Ý gì?”
Cô gái nhìn Diệp Huyên: “Năm đó sau khi ta lên làm Đại Tế ti, vì một vài lợi ích, bất chấp sự sống chết của người trong tộc, hại chết rất nhiều người. Với ta mà nói, hy sinh một số người, đổi lại một vài lợi ích, là hoàn toàn xứng đáng.”
Diệp Huyên trầm lặng.
Cô gái nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi nghĩ sao?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không dám gật bừa! Nếu là ta, ta sẽ không hy sinh người đi theo mình để đổi lại lợi ích, cho dù là lợi ích gì cũng không quý giá bằng tính mạng!”
Cô gái nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323431/chuong-3933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.