Giờ phút này, hắn cảm thấy có phần lâng lâng.
Hắn đây nào có sợ ai đâu?
Đột nhiên, con yêu thú mà hắn cưỡi bỗng dừng lại, ngay sau đó, một bóng đen thình lình lao tới trước mặt hắn, tốc độ cực kỳ nhanh. Diệp Huyên còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy trước ngực nhói lên, sau đó cả người bay thẳng ra ngoài, cú bay lần này phải đến tầm mười trượng, cuối cùng, hắn đập rầm xuống mặt đất.
Dù rằng trước ngực đang rất đau nhưng Diệp Huyên cũng không dám lơ là, lập tức xoay người bật dậy, sau đó thấy cách hắn vài chục trượng có một con yêu thú đang đứng, yêu thú kia thân người đầu sói, có đến bốn chân và ba tay.
Diệp Huyên khẽ híp mắt, con yêu thú này có linh trí.
Yêu thú liếc nhìn hắn, sau đó cắn đứt đầu con vật mà vừa nãy Diệp Huyên cưỡi. Con vật kia kêu la thảm thiết, nhanh chóng bị con yêu thú mới tới ăn sạch, không còn dư chút xương cốt nào.
Sau khi ăn xong, con yêu thú mới tới lại nhìn về phía Diệp Huyên.
Diệp Huyên chỉ liếc ngang “đũng quần” của yêu thú, không hề nói gì.
Con yêu thú kia muốn xuất chiêu, nhưng đúng lúc này Diệp Huyên lại cất lời: “Từ từ đã!”
Yêu thú nhìn Diệp Huyên, không hề ra tay.
Quả đúng là nó có linh trí!
Diệp Huyên nhìn yêu thú: “Ta là con người, không chiếm đoạt địa bàn của ngươi đâu!”
Yêu thú nhìn Diệp Huyên, thè lưỡi liếm một vòng quanh miệng.
Mắt Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323416/chuong-3918.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.