A Mục cười nói: “Không sao đâu, chỉ cần chúng ta không đi chủ động trêu chọc nó, tạm thời chắc là nó sẽ không tỉnh, trừ phi Thiên Đạo làm nó tỉnh!”
Thiên Đạo!
Diệp Huyên nhìn mắt bốn phía: “Thiên Đạo biết chúng ta tới nơi này sao?”
A Mục chớp chớp mắt: “Có lẽ là biết!”
Có lẽ!
Diệp Huyên: “.....”
Lúc này, A Mục đột nhiên nói: “Chúng ta phải tăng tốc độ!”
Diệp Huyên nhìn về phía nơi xa: “Đi bộ à?”
A Mục gật đầu: “Đi bộ thôi, nếu như ngự kiếm sẽ dễ gây kinh động đến Chân Long kia. Với thực lực hiện tại của ngươi…”
Nói đến này, nàng ta đột nhiên không nói nữa.
Diệp Huyên hỏi: “Ta kém nó rất nhiều à?”
A Mục khẽ gật đầu: “Dù sao cũng là Chân Long, nếu phân chia dựa theo cấp bậc của tộc Thiên Long, có lẽ nó phải ở mức chín vân”.
Chín vân.
Trong lòng Diệp Huyên lập tức hiểu rõ.
Tốc độ của A Mục càng nhanh hơn, nàng ta nhìn về phía xa: “Sắp đến rồi”.
Diệp Huyên cũng không hỏi thêm gì nữa!
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, A Mục dẫn Diệp Huyên tới trước một cánh cửa đá.
Cửa đá dày nặng, bên trên còn có phù văn không biết tên là gì.
Diệp Huyên nhìn về phía A Mục, nàng ta hơi mỉm cười nói: “Đến rồi”.
Diệp Huyên nói: “A Mục, đây là?”
A Mục không nói gì, nàng ta đi đến trước cánh cửa đá kia, nhìn những phù văn trên cửa đá, đôi lông mày dần dần nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323372/chuong-3874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.