Thiên Long bát bộ mặt không chút biểu cảm, giơ cánh tay phải lên đỡ.
Ầm!
Kiếm Thiên Tru chém lên cánh tay phải kia, Thiên Long bát bộ lập tức bị lùi xa mười mấy trượng, mà trên cánh tay phải của ông ta có một vết kiếm rất sâu, nhưng chỉ trong giây lát vết kiếm kia đã khôi phục bình thường.
Diệp Huyên thấy vậy, chân mày cau lại.
A Mục đột nhiên nói: “Thiên Long bát bộ có năng lực tự chữa lành, ngươi không giết được ông ta! Ông ta cũng không giết được ngươi!”
Diệp Huyên trầm lặng.
Theo như lần giao đấu vừa rồi, hắn quả thật không làm gì được Thiên Long bát bộ này, mà đối phương cũng không làm gì được hắn!
Hai Bất Diệt Kim Thân giao đấu, chỉ có thể nói nhàm chán!
Sắc mặt của Thiên Long bát bộ trở nên hơi khó coi, bởi vì ông ta cũng phát hiện, ông ta không giết được Diệp Huyên!
Nếu ông ta muốn phân sống chết với Diệp Huyên thì ít nhất cũng phải đánh mười ngày mười đêm!
Đúng lúc này, A Mục đột nhiên nhìn về phía Diệp Huyên: “Chúng ta đi!”
Diệp Huyên lui trở về tinh hạm, mà lúc này, Thiên Long bát bộ bỗng nhiên khôi phục lại bản thể, ngay sau đó, ông ta từ không trung lao xuống, đánh thẳng vào tinh hạm.
A Mục nhìn cô gái một chân: “Cô nương, chúng ta đi!”
Hai tay nàng ta kết lại thành một dấu tay kỳ quái, thầm đọc trong miệng, đột nhiên, một lực lượng thần bí bao phủ lấy tinh hạm, trong chốc lát, tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323353/chuong-3855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.