Ông lão thợ rèn nói: “Kiếm này rất ghê gớm, bây giờ nó sắc bén hơn trước đây ít nhất mười lần”.
Diệp Huyên hơi do dự, sau đó lấy giáp Chúc Long ra, hắn dùng kiếm Thiên Tru rạch nhẹ lên giáp Chúc Long.
Xoẹt!
Giáp Chúc Long chẳng khác nào một tờ giấy, lập tức rách ra!
Thấy cảnh này, Diệp Huyên ngây người.
Sắc bén thế ư?
Không thể không nói, lúc này hắn vẫn thấy hơi khiếp sợ, không đúng, là chấn động!
Hắn hiểu rõ sự kinh khủng của giáp Chúc Long, nhưng hắn không ngờ kiếm này lại có thể tuỳ tiện chém rách nó, phải biết rằng trước đây, kiếm Thiên Tru này chỉ có thể để lại một vết trầy thật mờ trên giáp Chúc Long mà thôi!
Ông lão thợ rèn lên tiếng: “Sự sắc bén của thanh kiếm này vô cùng hiếm thấy”.
A Mục chợt nói: “Nếu cho thêm một thứ nữa thì nó sẽ càng lợi hại hơn!”
Ông lão thợ rèn và Diệp Huyên nhìn về phía A Mục, A Mục cười nói: “Theo ta được biết, ngoài Thiên Đạo Chi Nhận là thứ sắc bén nhất trên đời thì còn một thứ nữa gọi là Phá”.
Diệp Huyên nhíu mày: “Phá?”
A Mục gật đầu: “Thứ này là khắc tinh của những người luyện thể, năm đó thứ này cũng nằm trong tay Thiên Đạo, sau đó nghe nói nàng tặng cho người nào đó rồi không còn tung tích nữa!”
Diệp Huyên nói: “Ta có thể đi hỏi Tiểu Đạo!”
Người phụ nữ này có rất nhiều bảo vật, còn hiểu rõ chuyện của thế giới này như lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323301/chuong-3803.html