Diệp Huyên liền vội vàng hỏi: "Làm sao Niết Bàn được?"
A Mục trầm giọng nói: "Theo ta được biết thì có hai cách, thứ nhất là tự thân tu luyện thành, thứ hai là dùng ngoại vật".
Diệp Huyên hỏi: "Ngoại vật gì?"
"Máu Chân Phượng, có thể giúp người ta Niết Bàn Bất Diệt".
Diệp Huyên tiếp tục hỏi: "Chân Phượng ở đâu?"
A Mục liếc mắt nhìn Diệp Huyên: "Hiện tại trong thiên địa này chỉ có một con Chân Phượng thôi".
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Tại sao lại ít thế?"
A Mục lắc đầu: "Năm đó khi lão đại của tộc Chân Phượng trùng sinh Niết Bàn đã gây ra động tĩnh quá lớn, hỏa diễm của nàng phủ mấy trăm ngàn dặm, giết chết vô số sinh linh, chuyện này thì cũng thôi đi! Nhưng nàng ta không biết thu liễm, càng khuếch tán lửa của mình ra rộng hơn, cuối cùng ngọn lửa này đã lan đến núi Thiên Đạo của tinh vực Thiên Đạo".
"Thiên Đạo ra tay?"
A Mục lắc đầu: "Cũng không! Nhưng lúc ấy Thiên Đạo đã giáng xuống một thần lôi, lúc thần lôi xuất hiện cũng có nghĩa là Thiên Đạo đang cảnh cáo nàng ta! Đáng tiếc khi đó nàng ta vừa trùng sinh Niết Bàn, thực lực chưa từng mạnh mẽ đến vậy, vô cùng kiêu ngạo, nàng ta đã chỉ lên trời xanh, nói gì mà "Trời không thuận ta, ta nghịch lại trời". Thốt ra lời này có nghĩa là đã tuyên chiến với Thiên Đạo. Thế là một đạo thần lôi lập tức đánh vào tộc Chân Phượng, Chân Phượng vừa Niết Bàn thành công kia lập tức bị đánh nát thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323279/chuong-3781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.