Nhưng hỗ trợ thế này thì cũng mạnh phết đấy...
Tỉ như ban nãy, sau khi được A Mục hỗ trợ tăng sức mạnh, thực lực của hắn tuyệt đối không thua Chúa Tể Cảnh. Không, phải nói là mạnh hơn Chúa Tể Cảnh rất nhiều.
Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, hỏi A Mục: “Còn bí thuật nào mạnh hơn nữa không?"
Nàng ta gật đầu: “Có chứ, nhưng hiện giờ ngươi còn yếu quá, không thể chịu đựng chúng được. Tóm lại, nếu ngươi chịu đi theo ta, ngươi sẽ được lợi rất rất nhiều đó”.
Diệp Huyên: “Cô muốn ta làm Vu thị cho cô?"
A Mục tròn mắt: “Chẳng lẽ ngươi không muốn?"
"Ta sẽ không phục vụ cho ai khác”.
"Ta không cần ngươi phục vụ”.
Nàng ta cười: “Vu tộc có vô số bảo vật, ta biết chúng ở đâu”.
Diệp Huyên mở to mắt: “Ta dùng được không? Mượn, chỉ mượn thôi”.
A Mục cười: “Nếu ngươi đồng ý làm Vu thị cho ta thì có thể dùng tất cả bảo vật của Vu tộc”.
Diệp Huyên bỗng hỏi: “Vì sao cô chọn ta làm Vu thị?"
Thấy nàng ta chớp mắt, hắn nói thêm: “Không được nói dối”.
A Mục im lặng một hồi rồi nói: “Ta hiện nay đang gặp nguy hiểm rất lớn, cần ngươi bảo vệ”.
Diệp Huyên cau mày: “Rất nguy hiểm ư?"
A Mục gật đầu: “Theo lý mà nói thì ta không nên tỉnh dậy vào lúc này, nhưng ta lại tỉnh lại, mà cường giả Vu tộc lại không”.
Diệp Huyên: “Tộc của cô có nhiều kẻ địch lắm ư?"
"Cực nhiều!"
A Mục gật đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323267/chuong-3769.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.