Diệp Huyên vội vàng gật đầu: “Cô lợi hại, cô lợi hại!”
Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: “Nhưng ta cảm thấy hắn lợi hại”.
Nghe vậy, Diệp Huyên đã hiểu ngay.
Tiểu Đạo lại nói: “Lần này đến đây làm gì?”
Diệp Huyên thôi không nghĩ nữa, trả lời Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, ta muốn hỏi thăm cô về Hư Vô Duy Độ”.
Nghe vậy, Tiểu Đạo hơi nhíu mày: “Diệp Huyên, có phải ngươi tự cao đến mức không hiểu rõ năng lực của mình không?”
Diệp Huyên vội nói: “Là tầng chín bảo ta đi!”
Tầng chín cất lời: “Mẹ kiếp… Sao ngươi lại như thế chứ…”
Tiểu Đạo nhìn về phía bụng Diệp Huyên: “Ngươi bảo hắn đến Hư Vô Duy Độ à?”
Tầng chín im lặng một lát rồi nói: “Hắn đã đạt đến Nhân Quả Cảnh đỉnh cao rồi, muốn đạt đến Luân Hồi Cảnh, nếu không mượn dùng Phần Mộ và giếng Luân Hồi kia, có lẽ sẽ cần ít nhất mười mấy năm!”
Tiểu Đạo lạnh lùng nói: “Ngươi đi ra từ nơi đó, chẳng lẽ không hiểu sự nguy hiểm của nó sao?”
Tầng chín đáp: “Nếu người khác đi vào thì chắc chắn phải chết, nhưng hắn thì khác”.
Tiểu Đạo im lặng.
Tầng chín lại nói: “Tiểu Đạo cô nương, ta cảm thấy có thể cho hắn thử”.
Tiểu Đạo lắc đầu, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Tự ngươi quyết định đi!”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Rất nguy hiểm sao?”
Tiểu Đạo gật đầu: “Rất nguy hiểm!”
Diệp Huyên lại hỏi: “Nguy hiểm đến mức nào?”
Tiểu Đạo cười nói: “Chắc chắn là nơi nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323250/chuong-3752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.