Diệp Huyên nhìn trước mặt cách đó không xa, nơi đó có một bãi đất hoang, trong bãi đất đó cắm rất nhiều chuôi kiếm rải khắp bãi đất. Nơi này tràn ngập kiếm ý cường đại, những kiếm ý này không chỉ có một loại mà là rất nhiều rất nhiều loại.
Diệp Huyên hỏi: “Tuyết tỷ, nơi này là?”
Thần bí nữ tử cười nói: “Kiếm Trủng!”
“Kiếm Trủng?”
Diệp Huyên có chút khó hiểu, đang muốn hỏi, thần bí nữ tử lại nói: “Hành lễ đi!”
Diệp Huyên sửng sốt, hành lễ?
Thần bí nữ tử đột nhiên nói: “Nhanh lên!”
Diệp Huyên do dự một chút sau đó cung kính hành lễ với bãi đất Kiếm Trủng kia.
Cô gái thần bí đi vào trong bãi Kiếm Trủng, nàng ta nhìn quanh bốn phía rồi nói: “Kiếm đạo của ngươi là đạo của cô gái váy trắng kia. Đạo của nàng đương nhiên không sai, nhưng mà nàng chỉ cho ngươi một phương hướng kiếm đạo. Sự hiểu biết của ngươi về kiếm đạo đó thực sự vô cùng ít ỏi. Ngươi như vậy cho dù tu luyện trăm lượt cũng khó mà tu luyện ra kiếm đạo thuộc về chính mình. Bất kỳ một đạo nào cũng đều không thể chỉ biết một mà không biết hai, kiếm tu chúng ta lại càng như thế”.
Vừa nói, nàng ta liếc nhìn xung quanh: “Có thể nói kiếm tu nơi này đều là kiếm tu mạnh nhất của vũ trụ Ngũ Duy. Bọn họ đã từng theo cha ta, cả đời đều theo đuổi kiếm đạo cực hạn. Có người vẫn còn sống, nhưng phần nhiều đều đã qua đời”.
Nói đến đây, nàng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323210/chuong-3712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.