Lâm Ma gật đầu.
Tiểu Đạo khẽ gật đầu, không nói gì nữa.
Lâm Ma trầm giọng nói: “Tiểu Đạo cô nương, ta đổi câu hỏi khác, trong thư phòng kia, thật sự có vật có thể chống lại kiếp nạn của vũ trụ Ngũ Duy sao?”
Tiểu Đạo đột nhiên cầm chiếc nhẫn lên, sau khi nhìn lướt qua, nàng ta cười nói: “Các ngươi nỡ sao!”
Nói xong, nàng ta cất chiếc nhẫn đi, sau đó nói: “Trong thư phòng, quả thực có vật có thể chống lại kiếp nạn của vũ trụ Ngũ Duy”.
Nghe vậy, Lâm Ma cung kính hành một lễ: “Đa tạ!”
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Lúc này, Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Theo như ta biết, trước đó các ngươi lựa chọn giúp đỡ Diệp Huyên!”
Lâm Ma gật đầu: “Hắn ta và thành Thiên Đạo là kẻ thù không đội trời chung, mà lúc đó, bọn ta và thành Thiên Đạo cũng là kẻ thù không đội trời chung. Nhưng hiện giờ, bọn ta và thành Thiên Đạo đã liên thủ”.
Tiểu Đạo nhìn Lâm Ma: “Thành Thiên Đạo đồng ý với các ngươi sẽ cùng bọn họ tồn tại ở thành Thiên Đạo?”
Lâm Ma gật đầu.
Tiểu Đạo trầm mặc.
Lâm Ma do dự một chút rồi nói: “Tiểu Đạo cô nương có gì chỉ điểm?”
Tiểu Đạo lắc đầu thở dài: “Người được trời chọn đó đã bị hắn chém giết rồi, đúng không?”
Lâm Ma gật đầu.
Tiểu Đạo lại hỏi: “Chưa từng giáng xuống Thiên Khiển (*)?”
(*) trời phạt
Lâm Ma lại một lần nữa gật đầu.
Tiểu Đạo cười nói: “Không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323199/chuong-3701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.